Những nàng tiên cá cuối cùng của Nhật Bản
Vào giữa thế kỷ 20, Iwase Yoshiyuki quay trở lại làng chài nơi ông đã lớn lên và ghi lại những hình ảnh sống động về nghề nghiệp của những người phụ nữ này. Sau khi tốt nghiệp trường luật, Yoshiyuki sớm có cho mình chiếc máy ảnh Kodak và ông đã giữ lại những khoảnh khắc về ngành nghề truyền thống của các thợ lặn ama tại quê nhà. Các hình ảnh này được cho là tài liệu duy nhất về ngành nghề truyền thống gần như đã tuyệt chủng này.
Những người phụ nữ trẻ thu hoạch rong biển, vỏ sò thường sẽ lặn trong những dòng nước đóng băng, thường 2 phút một lần và ngoi lên mặt nước để thở trong một vài giây. Họ sẽ làm 60 lần như vậy trong một phiên lặn, và lặp lại 3 lần trong một ngày.
Ama thường khoả thân khi lặn vì những bộ đồ bơi chỉ xuất hiện vào cuối những năm 1950, còn những bộ đồ cotton sẽ làm cho họ cảm thấy khó chịu hơn khi ướt và lạnh hơn khi ra khỏi mặt nước so với khi không mặc gì. Khi khoả thân cơ thể sẽ sớm khô hơn thông qua nhiệt độ cơ thể, nhưng với bộ quần áo ướt sẽ giữ cơ thể luôn ẩm ướt, mất nhiều thời gian để khô hơn và sẽ cảm thấy lạnh trong những cơn gió. Hầu hết những Ama sẽ lặn trong một cái khố nhỏ và mặt nạ.
Sau Chiến tranh thế giới II, ngành du lịch Nhật Bản phát triển, những người bên ngoài bắt đầu bình luận về sự khoả thân của những người thợ lặn Ama, và những người thợ lặn cuối cùng đã phải che đậy cơ thể mình lại khi làm việc. Nhưng Yoshiyuki đã kịp ghi lại những khoảnh khắc quý giá của ngành nghề truyền thống đã dần biến mất, một vẻ đẹp đơn giản và nguyên thuỷ của Ama.
Nguồn Dope